Kinh điển nhā Phật nếu thuần dųng nghięn cứu tư duy l˙ luận mā không đem thực hānh thė sản phẩm cao nhất cũng như chiếc bánh tuyệt hảo chưa hấp luộc để cķ thể thưởng thức, cái được rốt cųng lā tri thức của chân l˙ chứ bản thân ta không trở thānh chân l˙. Từ nỗi truy vấn "con người giấu cái đuôi ở đâu", hānh giả đã lần về nơi hoang vu phận mėnh nhận chân sự lôi dẫn của "vũ trụ nghiệp" do chính tâm thức lập trėnh qua từng ˙ niệm khởi sinh. Lānh thay, đức Phật đã chỉ ra những thứ hư ngụy không thuộc về chân l˙ để chúng ta cķ thể dự phần "nghệ thuật Buông" tręn hānh trėnh ngược dōng về biển giác. The Buddhist scriptures, if used purely for theoretical researching without practice, then the highest product considered as the best cake that has not boiled to be eaten, and which is reached ultimately the knowledge of the truth, but oneself do not become the truth. From the question "where is the man hiding the tail?", the practicer turned back to the wilderness of his fate where he received the orientation of "the cosmos of karma" by the mind itself programming through each arising idea. Fortunately, the Buddha pointed out that the pseudo-objects do not belong to the truth so that we can participate into the "the art of Giving up" on the upstream navigation of the enlightened sea.